Tôi tình cờ chụp được bức ảnh này khi đi ăn trưa tại một nhà hàng nằm ở mặt tiền đường Hàm Nghi, trung tâm Q1, đối diện toà nhà Bitexco. Khi ngồi xuống ghế được 2 phút thì có một anh chàng shipper bước vào, bộ đồ anh ấy mặc trên người bạc thếch, ở phần nách áo có một chỗ rách khá to, anh ấy bước đến quầy để xác nhận đơn, chuẩn bị bước ra thì nhân viên bảo anh ấy cứ ngồi lại trong quán vì ngoài trời rất nóng dù khung giờ trưa là giờ đông khách. Chắc vì quá mệt, chỉ tầm 1 phút sau thì tôi thấy anh ấy đã ngủ say. Không có bất cứ nhân viên nào trong nhà hàng kêu anh ấy dậy dù khách cứ nối tiếp nhau bước vào để dùng bữa trưa.
Khách ở nhà hàng chủ yếu là dân văn phòng ở các toà nhà gần đó, nhìn rất dễ nhận ra thông qua trang phục họ mặc trên người… có khi họ đi ăn cùng một nhóm 5-7 người, họ bước vào, mặc nhiên không ai ngồi bàn đó, tôi còn nghe có người nói “để anh ấy ngủ, đừng làm phiền anh ấy” rồi họ bước sâu vào quán hoặc lên lầu để ngồi.
Chẳng ai thấy phiền khi thấy anh ấy ngủ, kể cả chủ và nhân viên của nhà hàng, những vị khách bước vào, trên môi họ nở một nụ cười nhẹ khi nhìn thấy anh shipper ngủ say sưa… Tầm 10 phút sau, nhà hàng chuẩn bị xong đơn và kêu anh shipper thức dậy, anh ấy bừng tỉnh và gãi đầu theo kiểu rất ái ngại… chắc anh ấy không nghĩ rằng mình đã ngủ khi đang chờ đơn.
Albert Schweitzer đã nói thế này: “Cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi chúng ta sống tử tế, nhưng nó cũng trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc hơn”… Tại sao sống tử tế mà ta lại khó khăn? Vì sự tử tế ấy luôn phải đánh đổi bằng quyền lợi của mình, trong câu chuyện này, nhà hàng đã từ chối để anh shipper ra ngoài chờ đơn vì trời quá nóng, để thực hiện sự tử tế của mình thì họ phải mất một chỗ ngồi cho anh ấy phía trong nhà hàng, trong khi nhà hàng đang giờ đông khách. Nhìn dưới ánh mắt tích cực của Charlie Chaplin thì: “Chúng ta ai cũng muốn giúp người khác. Con người là thế. Chúng ta muốn sống bên hạnh phúc của nhau chứ không phải sự khổ sở của nhau.”
Credit: Dương Anh Vũ