Thứ Tư, 16 tháng 5, 2018

CÔNG AN VÀ DƯ LUẬN


Năm 1993, vụ án Cầu Chương Dương xảy ra. Viên trung uý cảnh sát giao thông Nguyễn Tùng Dương bị kết tội giết em Nguyễn Việt Phương trên đường giao bọc tiền 50 triệu đồng, nhằm mục đích cướp tiền nhưng không thành.

Lần đầu tiên tôi nhận thấy sức mạnh vô song của báo chí, thay quan toà luận tội. 

Ngày ấy Tùng Dương không chết vì loạt đạn dành cho tử tù thì cũng không thể sống thêm ngày nào bởi sự xuống tay quyết liệt của báo chí và dư luận.

CÔNG AN VÀ DƯ LUẬN

12 năm sau, vị pháp y già - người cho đến khi đã gần 80 vẫn nói ông đúng. Dương không bắn phát súng đó vào Phương, phát súng đầu tiên và cũng là phát súng được nhận định giết chết Phương.

Đồng đội Dương ở Công an HN nói thẳng vào mặt, họ thù báo chí! Ác và ngu. Những lập luận vô lối, a dua. Nhưng lại tạo được một làn sóng khủng khiếp, một thế lực khủng khiếp, dọn sẵn quan tài cho Dương.

Giờ đây, nhiều đồng đội cũ của Dương vẫn rơm rớm: Dương chết vì dư luận! Xử Dương tội chết chỉ để trấn an dư luận. 

Đám đông như một bầy rắn rết sẵn sàng xẻ thịt lột da bất kỳ đồng loại nào, chỉ vì ghét cái thái độ, chỉ vì nói cho sướng cái mồm.

Những ngày này vào năm 2016, khi anh công an lên thế vật thằng ku hàng rong xuống đất, dư luận ép đến mức kẻ thi hành công vụ cùng gia đình phải đến bệnh viện xin lỗi thằng tha lôi cái ba gác chạy ngông nghênh mọi hang cùng ngõ hẻm; còn thằng chả hoan hỉ hé mắt tinh ranh trên giường bệnh rung đùi xem xét có nên tha thứ hay không; người người góp tiền từ thiện cho chả và kẻ kẻ lôi chân dung chú công an tội nghiệp rêu rao mọi nẻo cùng mạng ảo đòi đánh, đòi giết, đòi đốt nhà xả phân ỉa vào bản mặt...

Năm 2017, nhân sự kiện vụ Đồng Tâm. Lão Kình già cùng một số kẻ quá khích bắt công an, nhốt cán bộ, đòi yêu sách, đòi công khai bí mật quân sự trên đất thuộc Bộ Quốc Phòng. 

Còn có cả thằng cu nhà báo, lớn giọng còn đòi và cả khu phong toả hiện trường để thu tin viết bài. Thằng nhà báo đéo biết rằng, hành động ngu xuẩn của nó sẽ làm xáo trộn hiện trường, gây khó khăn cho quá trình điều tra. 

Đầu xuân Mậu Tuất, khi mùa xuân còn chưa kịp bén, một trung uý hy sinh khi bắt ma tuý, một thượng sỹ hy sinh khi tham gia cứu hoả.

Dư luận im lặng.....“ Chúng nó ăn thuế của dân thì chúng nó phải làm việc” - lũ thối mồm nghĩ vậy mà quên rằng bản thân các anh và gia đình các anh cũng đang thực hiện quyền công dân là đóng thuế. 

Những ngày đầu tháng 5, khi tiếng ve kêu còn chưa kịp rộ. Hai Hiệp sỹ tử nạn khi tham gia vây bắt 1 vụ cướp trên TP Hồ Chí Minh. Dư luận dậy sóng:
“Công an là bọn vô trách nhiệm, hiệp sỹ chết là do công an”.
Dư luận và lũ kề kền ăn theo được dịp “ khai bút” mà lũ óc tró đó quên rằng: 
"Vụ án cướp chỉ diễn ra 45 giây và vụ đâm Hiệp sỹ chỉ diễn ra trong vòng 13 giây”. 
Công an phường cách 200m, lũ thối mồm lại chạy tít đi tận đẩu đâu để trình báo, mà không biết rằng khi xảy ra vụ việc công an Phường đã có mặt phong toả hiện trường, và tính đến ngày hôm nay 15/5/2018, đã bắt được 2 nghi can chính.

Đúng sai bất biết, hãi hùng. Sợ lắm cái cõi đời nghiệt ngã.

Đéo có cái xã hội nào, người vi phạm giao thông lại cầm cái điện thoại làm bùa hộ mệnh: Sao? Làm sao? Thế làm sao? Ờ chả sao.. như ở Việt Nam. Bên Mỹ, mày giơ tay lên không? Đéo giơ à? Đòm..!!!

Đéo có cái xã hội nào, thằng cu vi phạm các quy định về trật tự đô thị, an toàn giao thông lại được mặc cả phân vân xem có chấp nhận lời xin lỗi của chính quyền như ở Việt Nam.

Cũng đéo có cái loại nhà báo nào lại được phép lao vào hiện trường vụ án đang trong quá trình điều tra, còn được giơ máy ảnh và gào : Công an đánh dân, công an đánh dân.

Dân chủ quá trớn...!!! 

Còn nhiều những thứ vân vân và mây mây trớ trêu khác nữa.

Hỡi ôi, ĐỜ MỜ bọn lều báo, ĐỜ MỜ bọn vô ơn..!!