“Sự
kiện 11/9” là sự kiện
một loạt bốn vụ tấn công khủng bố đồng thời có
mục tiêu
được thực hiện
bởi nhóm
khủng bố Hồi giáo
Al-Qaeda chống lại Hoa Kỳ vào
sáng thứ ba, ngày 11 tháng 9 năm 2001. Vụ tấn công làm 2.996 người chết, hơn 6.000 người khác bị thương; gây ra thiệt hại về tài sản và cơ sở hạ tầng ít nhất 10 tỉ đôla và gây tổn thất tổng cộng 3 nghìn tỷ USD. Sự kiện
này cũng là thảm họa chết người nhiều nhất của lực lượng lính cứu hỏa và lực lượng hành pháp trong lịch sử Hoa Kỳ: với 343 lính cứu hỏa và 72 sĩ quan hành pháp thiệt mạng. Và sự kiện
11/9 được xem là vụ tấn
công khủng
bố đẫm máu nhất của
nhân loại.
Cả thế giới
bàng hoàng vì Mỹ
- siêu cường
thế giới lần
đầu bị tấn
công đẫm máu đến như vậy. Tang thương bao trùm lên nước Mỹ “vĩ đại” tự
xưng đứng đầu “thế giới
tự do”. Tuy nhiên,
thực sự ở một
khía cạnh khác, “Sự kiện
11/9” lại
là một cái cớ bằng
vàng để Mỹ can thiệp vào công việc nội
bộ của các nước khác ngoài “quỹ đạo
của Mỹ”.
Tòa tháp đôi Trung tâm thương mại Thế giới bị khủng bố ngày 11/9/2001 |
Ngay lập tức
sau vụ khủng bố,
nước Mỹ nhân danh đứng đầu
“cuộc chiến chống
khủng bố” để
tiến hành các động thái đáp trả nhắm
vào các tổ
chức khủng bố
mà đầu tiên và trước nhất
là tổ chức khủng
bố Hồi giáo Al-Qaeda. Tháng 10/2001, Mỹ khởi động chiến dịch “tự do bền vững” nhằm vào Afghanistan, nơi được cho là cái nôi của chủ nghĩa khủng bố thế giới. Từ đó
cho tới nay, các
cuộc chiến mang danh chống khủng bố
của Mỹ tại Nam Á và Trung Đông đã đẩy thế giới một vòng xoáy bạo lực không có hồi kết, ảnh hưởng trực tiếp tới hàng
triệu người và
tiêu tốn của quốc gia này
hàng nghìn tỷ USD, nhưng điều đáng
nói là những cuộc chiến đó
lại khiến an ninh thế giới xấu hơn
trước.
Mỹ đưa ra các yêu
sách với các nước khác nhằm “hỗ
trợ” Mỹ trong cái gọi là “cuộc chiến chống
khủng bố”. Các quốc gia khác chỉ có 2 lựa chọn
hoặc đáp ứng yêu sách của Mỹ
hoặc sẽ bị
liệt vào danh sách “tài
trợ khủng bố”
của Mỹ. Những
nước được Mỹ
xem là thù địch
sẽ bị liệt
vào các danh sách “trục
ma quỷ”, “liên quan đến khủng
bố”... hoặc đại
loại thế ví dụ như Triều Tiên hoặc Iran... Như đã biết, nước Mỹ
trở thành siêu cường nhờ làm giàu từ chiến
tranh mà cụ
thể là các cuộc thế
chiến. Mỹ nhúng tay vào hồi kết
các cuộc chiến theo kiểu “lưỡng bại
câu thương” để
chia lại thị phần
thế giới, thiết lập
lại trật tự
thế giới và mở rộng
tầm ảnh hưởng của
mình. Họ
không bao giờ
từ bỏ ý định
“toàn cầu
hóa” với giấc mộng
“bá chủ thế giới”.
Chỉ chưa đầy 1 vạn người Mỹ
chết và bị thương do vụ khủng
bố 11/9/2001 nhưng kết quả
của cái gọi là “cuộc chiến chống
khủng bố” của
Mỹ đã làm tử thương hàng triệu người, lật
đổ biết bao nhiêu chính quyền hợp
hiến của các quốc gia có chủ quyền,
cướp mất nhà cửa của
nhiều triệu người và đẩy họ
vào các trại
tị nạn, cuộc sống
lưu vong...
Lực lượng Mỹ triển khai gần khách sạn Intercontinental ở Kabul, Afghanistan |
Ở
Mỹ, đang tồn tại
một phong trào “đòi
sự thật về vụ 11/9”
- tên gọi chung của các
tổ chức và
cá nhân không tin hoặc nghi ngờ vào
cách giải thích
chính thức của chính
phủ Mỹ về sự kiện này. Họ đưa ra các giả thuyết và các nghi vấn xung quanh sự kiện
được xem là lý do
chính để
Mỹ tiến hành “cuộc chiến chống
khủng bố”. Có những giả thuyết chính quyền Mỹ
đã sử dụng các cơ quan đặc biệt
nhằm “đạo
diễn” lên vụ việc
tạo dựng lên một cái cớ bằng
vàng để họ có thể có được sự
đồng lòng của Nhân dân Mỹ trong lúc thù hận nhằm tiến hành các cuộc chiến tranh can thiệp vào các quốc gia khác. Đây là “chiêu thức” không hề mới
mà giới cầm quyền Mỹ
đã từng dùng; một ví dụ điển
hình là “sự
kiện Vịnh Bắc
Bộ” mà Mỹ lu loa lên Hải quân Nhân dân Việt Nam tấn công hai tàu khu trục USS Maddox và USS Turner Joy và sau
đó họ (giới cầm
quyền Mỹ) được
lưỡng viện Hoa Kỳ đồng
ý cho đáp trả
bằng vũ lực với
“Bắc Việt” để
trả đũa - họ đã đem bom ra dội lên đầu hàng triệu người Việt
Nam vô tội
ở Miền
Bắc. Ngoài ra, còn
nhiều bằng chứng khác để tin vào giả thuyết trên là sự thật,
chẳng hạn như: chính Mỹ đã từng dung dưỡng cho Al-Qaeda để chống
lại Liên Xô và Osama
Bin Laden đã từng
được đón tiếp ở
Tòa Bạch ốc; nghi vấn sự
vô hiệu hóa hệ thống
phòng không, “lá chắn
phòng thủ
tên lửa” được coi là hiện đại
và hiệu quả số
1 thế giới tại
các thời điểm xảy
ra các vụ
khủng bố trong sự kiện
11/9; những
lời khai của nhân chứng cho rằng họ
nghe thấy
các tiếng nổ ở các tầng dưới của
Trung tâm thương mại
Thế giới trước khi máy bay lao vào chúng; tại sao mất rất
nhiều năm tàn phá rất nhiều quốc
gia thì Mỹ
mới tiêu diệt được
Binladen và lại
nhanh chóng thủ
tiêu xác của
trùm khủng
bố này thay vì công
khai với thế giới?...
và rất nhiều lập
luận logic khác để chứng
minh sự “đạo diễn”
của chính quyền Mỹ.
Hai người giữ một biểu ngữ (của đại diện các kiến trúc sư và kỹ sư) cho sự thật về 11 tháng 9 |
Như đã nêu trên, Mỹ trong gần 2 thập kỷ
qua luôn tự
xưng mình là nước
đứng đầu trong “cuộc chiến chống
khủng bố” nhưng sự thật
thì Mỹ lại là cái nôi của các tổ chức
khủng bố khác. Nghịch lý là một khẳng định có vẻ như mâu thuẫn với chính nó, nhưng có thể đúng (hoặc đồng thời có thể sai). Mỹ tự xưng đứng đầu trong “cuộc chiến chống khủng bố” nhưng chính nước Mỹ lại là cái nôi của nhiều tổ chức khủng bố đó là một nghịch lý. Trong đó có một số tổ chức khủng bố người Việt lưu vong ở Mỹ như Việt
Tân,
“Triều Đại Việt”, “Chính phủ Việt
Nam tự do” của Nguyễn Hữu
Chánh (kiều
bào ở hải ngoại gọi
y là "Chánh bịp")... và điên loạn nhất phải kể đến cái gọi là “Chính phủ quốc gia Việt Nam lâm thời” đứng đầu bởi “thủ
tướng” Đào Minh Quân
(thời gian gần đây y tự xưng là “Tổng thống”) - chính chúng là “đạo diễn” cho những vụ khủng bố gần đây
tại Việt Nam. Một điển
hình của các tổ chức
người Việt ở
Mỹ là tổ chức
khủng bố Việt
Tân (viết
tắt của cái gọi là “Việt Nam canh tân cách mạng đảng”)
tiền thân của nó là “Mặt trận Quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam” (MTQGTNGPVN) được thành lập bởi
Hoàng Cơ Minh (một
sĩ quan ngụy
quân Sài Gòn, cấp
bậc Chuẩn tướng,
hải hàm Phó Đề đốc,
chức vụ cuối
cùng là Tư lệnh Hải quân
Vùng 2 Duyên hải (Hải khu II) kiêm
Tư lệnh Lực lượng Đặc nhiệm 232 tại Đặc
khu Cam Ranh). Cái gọi
là “MTQGTNGPVN” do Hoàng Cơ Minh đứng
đầu đã tiến hành các cuộc khủng
bố, tống tiền với
chính đồng
bào người
Việt ở Mỹ
để gọi là “quyên tiền” cho kháng chiến (mà Kiều bào thường gọi
là “khiến
chán”). Y và đồng
bọn tiến hành xây dựng các căn cứ, huấn
luyện các toán biệt kích có vũ trang để thực
hiện các cuộc xâm nhập về
Việt Nam nhằm tiến
hành các cuộc
khủng bố nhằm
chống chính quyền nhân dân. Các cuộc “Đông Tiến” do “MTQGTNGPVN” tiến hành đều bị
lực lượng vũ trang Lào và Việt Nam tiêu diệt khi chúng chưa kịp đặt
chân vào lãnh thổ
nước Cộng
hòa xã hội
chủ nghĩa Việt Nam. Bản thân “lãnh tụ” Hoàng Cơ Minh của bọn
chúng cũng đã phải
đền tội, bị
tiêu diệt
trong cái gọi
là “Đông Tiến II”.
Năm 2016, bộ
phim tài liệu
có tên “Khủng
bố ở khu Little Saigon” (Terror in Little
Saigon) là một phóng
sự điều tra do FRONTLINE
thực hiện đã phơi bày việc “MTQGTNGPVN” (nay là Việt Tân) đã từng dùng một đội
sát thủ có tên là “K-9” để thủ
tiêu 5 nhà báo Mỹ
gốc Việt (trong khoảng thời gian từ năm 1981 tới năm 1990)
vì muốn phơi bày sự thật
của tổ chức
khủng bố “MTQGTNGPVN”. Tuy nhiên,
dường như có một “thế lực
nào đó” đã cản
trở việc điều
tra các vụ
án này. Ngày 01/6/2016, Ủy
ban bảo vệ ký giả (CPJ) đã lên tiếng kêu gọi Bộ Tư pháp Hoa Kỳ và Cục Điều tra Liên bang Mỹ (FBI) mở lại cuộc điều tra về trường hợp 5 nhà
báo Mỹ gốc Việt bị sát
hại; tuy nhiên đến tận
bây giờ vẫn chưa có một kết
luận chính thức gì từ nhà chức trách. Phải chăng các tổ chức khủng bố ở Mỹ được “chống lưng”, dung dưỡng bởi Chính phủ Mỹ? “Cuộc chiến chống khủng bố” của Mỹ mục đích là gì khi ngay tại Mỹ vẫn còn có những tổ chức khủng bố nhởn nhơ mà
không hề bị nhà
chức trách
sờ gáy?
Từ “sự kiện
11/9” xâu chuỗi
lại những sự
kiện đã xảy ra ảnh hưởng đến
An ninh toàn cầu
nói chung cũng như Việt
Nam nói riêng, thay cho lời
kết, tôi xin trao lại cho độc giả
việc tự kết
luận về ý nghĩa của “sự
kiện 11/9” với Chính quyền Mỹ,
với “lợi ích Mỹ” và các mục đích thực sự
của cái gọi là “cuộc chiến chống
khủng bố” mà Mỹ và chư hầu tiến
hành.
Trần Quốc Đạt