Chủ Nhật, 25 tháng 2, 2018

CHUYỆN BÁC SĨ BỊ ĐÁNH, BỊ DZÍ CAMERA VÀO MẶT

Vụ oánh bác sĩ ở Yên Bái là vụ điển hình về ngáo facebook và thậm chí vô ơn.

CHUYỆN BÁC SĨ BỊ ĐÁNH, BỊ DZÍ CAMERA VÀO MẶT
Đại khái vợ vào phòng đẻ, anh cu lăm lăm trèo tường quay clip chắc định livestream, nhân viên y tế nhắc nhở thì chửi bới và dọa đánh. 

Và đánh thật, đánh dã man, dù các bác sĩ đã giúp cho mẹ tròn con vuông. 

*** 

Đúng đêm mùng 1 tết, cậu đưa ông-già của mình vào A9 Bạch Mai cấp cứu, bác sĩ trực đa số là các bác sĩ trẻ, nhìn họ trực đêm với đầy rẫy các bệnh nhân mà thấy thương, và ái ngại cho ngành nghề này. 

Chỉ đến khi đưa ông-già đi siêu âm, cậu mới rút điện thoại chụp trêu ổng một tấm ảnh, dù rằng lúc vào phòng cấp cứu với đầy rẫy thiết bị quấn lên người, cậu thèm một bức ảnh để sau này cho ông nhìn lại. 

Ổng bị nghẹt thở, tí tèo, vì tội thuốc lá thuốc lào xuất sắc, hehe. 

Cái phản xạ cầm camera dzí vào mặt các bác sĩ quả là một phản xạ thiếu văn minh và bẩn bựa hết sức. Cậu xem clip con mẹ gì bế con đi khám mà tay thì quay camera bác sĩ, mồm thì không ngớt lời van xin trách móc sến sẩm, cậu vãi cả thần kinh với văn hóa và tư cách làm mẹ của cô gái đó. Thực lòng, nếu cậu là vị bác sĩ, chắc cậu táng phát móp mẹ a-lô con nặc nô, đến đâu thì đến. 

*** 

Trừng trị thằng ôn kia thì đúng rồi, nhưng nên chăng các bệnh viện và đặc biệt là các phòng khám, phòng cấp cứu, nên dứt khoát nói không với mọi hành vi chụp ảnh. Thay vào đó có thể tăng cường camera an ninh và các cơ chế phản ánh thông tin khác, đảm bảo cho các bác sĩ tập trung làm việc được tốt hơn. Thắc mắc, xin mời trích xuất camera! 

Và, lãnh đạo các bệnh viện, lãnh đạo ngành Y cũng đừng vì sức ép truyền thông mà xử lý nhân viên của mình một cách bừa bãi. Thậm chí hãy cho bác sĩ cơ chế từ chối khám chữa bệnh, nếu có dấu hiệu đe dọa hay quấy nhiễu làm phiền. 

Bác sĩ cũng là người, họ cũng có đầy đủ các cảm xúc như chúng ta. Có mệt mỏi, có sơ suất, có cáu giận, có lười biếng, nhưng như thế không có nghĩa là phản ánh họ bằng những phương pháp vô giáo dục, mọi rợ và bẩn thỉu được. 

*** 

Con trai cậu, dzính họa cả đời vì sự tắc trách của bác sĩ [1], và nếu nói về sự thù hận thì chắc chả ai vượt qua được cậu. Ngay lúc ngồi gõ status này, cũng là lúc cậu đang trên đường đưa nó đi để tìm những ánh sáng hy vọng hiếm hoi, nhưng không vì thế mà cậu dành những tư duy đánh đồng lẫn lộn thế giới y bác sĩ. 

Chả ai muốn giết người, chả ai muốn làm người khác đau khổ, có chăng chỉ là sự yếu kém và hời hợt nhất thời, đôi khi thậm chí là sự không may mắn của số phận. 

Và cần phải biết chấp nhận để giữ cho được góc nhìn lạc quan nhất có thể. 

Hãy vứt bỏ tác phong nhứ nhứ camera như một thứ vũ khí dọa dẫm, và như là kẻ ngáo mạng nửa mùa!