Từ đêm ngày 13/11/2018, trên mạng xã hội lan truyền một bài viết có nội dung về cái gọi là “Đơn xin kêu cứu” của ông Đặng Quốc Việt, Hội viên Hội Điện ảnh Việt Nam, Hội Điện Ảnh Tp.Hồ Chí Minh, Giảng viên thỉnh giảng Trường ĐH Sân khấu Điện ảnh TP. Hồ Chí Minh. Đơn kêu cứu của ông đạo diễn như một quả bom nổ trong đêm khiến cõi mạng tưng bừng hoa lá và lan truyền chóng mặt trên mạng khi mà chưa biết sự tình như thế nào từ thông tin chính thống của cơ quan chức năng. Về nội dung chi tiết của đơn ông Việt tôi xin phép không bàn đến trong bài viết này. Tôi chỉ đưa ra bàn luận một số nội dung bất hợp lý trong đơn, về thông tin mà ông Việt đã cung cấp cho báo chí cũng như nguồn thông tin từ phía cơ quan Công an.
Thứ nhất, xin khẳng định đơn này ông Việt chỉ mới đưa lên trên mạng xã hội, cung cấp bản dự thảo cho một số cơ quan báo chí chứ theo thông tin từ phía Công an thì họ chưa hề nhận được đơn từ chính thức từ ông Việt. Điều tôi thắc mắc là tại sao ông Việt lại vội vàng đưa thông tin lên mạng xã hội khi chưa rõ ngọn ngành sự việc? Mục đích ông cung cấp cho giới báo chí cũng như bạn bè trong giới truyền thông là gì? Liệu có phải ông muốn dùng truyền thông để gây áp lực với cơ quan Công an? Liệu có phải ông Việt muốn vớt vát lại phần nào danh dự của một “giảng viên” khi đã lỡ dùng ma túy (kết quả xét nghiệm máu của ông Việt thời điểm bị bắt có dương tính với ma túy) và bị Công an phát hiện? Hay đơn giản là một sự nổi tiếng thông qua “scandal” này? Tôi nghĩ vấn đề này chắc nhiều cư dân mạng vẫn còn chưa thể hiểu hết được sâu xa mục đích của ông Việt nhưng với một số câu hỏi mà tôi đặt ra ở trên, phần nào mọi người sẽ hiểu được. Để rõ hơn thì chúng ta hãy chờ thêm thời gian tới, khi cơ quan chức năng vào cuộc, sai đúng thế nào sẽ rõ thôi!
Thứ hai, đó chính là mâu thuẫn trong các chi tiết mà ông Việt đưa ra trong đơn. Về cây gậy ba khúc mà ông Việt cầm theo, ông nói đây là đạo cụ phim trường của ông mang theo. Vậy tại sao ông lại không có giấy phép sử dụng. Ông nói ông đi chụp ảnh làm tư liệu vậy ông mang theo cây gậy này làm gì? Ai giải thích được sự liên quan giữa chụp ảnh với gậy ba khúc không tôi xin phép cúi đầu học hỏi. Còn ông Việt nói như vậy sao người ta nghe cho được. Như vậy rõ ràng là ông sai, sai về mặt pháp lý khi sử dụng công cụ hỗ trợ không được cấp phép.
Tiếp tục là đến nội dung ông cho rằng mình bị dương tính với ma túy là do ngồi sau xe ôm hút cần sa rồi mới bị. Cái này chắc trẻ con nó mới nghe được chứ sao cư dân mạng nghe cho được. Có thể nếu là chi tiết trong phim ông đạo diễn thì còn nghe được chứ đây là đời thực nhé, thưa ông Việt.
Rồi nữa là về cái giấy chuyển tuyến từ Bệnh viện đa khoa tỉnh An Giang ông cung cấp cho báo chí. Cái này tôi mới thắc mắc chẳng lẽ Bệnh viện đa khoa TP. Cần Thơ (xin thưa TP. Cần Thơ là TP trực thuộc trung ương nhé) trong mắt ông Việt không xứng đáng để ông khám hay sao mà ông phải chạy xuống tận An Giang (cách hơn 60 km) để ông khám rồi ông xin giấy chuyển viện. Sao lúc ở Cần Thơ ông không yêu cầu chụp chiếu chỗ đau mà phải tới An Giang cách cả mấy ngày sau ông mới chụp. Ông giải thích rằng ông về quê thăm vợ và gia đình rồi tiện đường khám bệnh nhưng theo thông tin tôi được biết thì ông đã bỏ vợ từ lâu, nhà cửa cũng đã bán hết. Vậy liệu thông tin ông cung cấp có đáng tin.
Ông Việt trình bày trong đơn ông bị mất kính trị giá 600 USD, tiền mặt 150 triệu nhưng tôi lại thắc mắc tại sao ông đi chụp hình mà lại mang nhiều tiền như vậy? Rồi khi phóng viên báo chí hỏi đến cụ thể 150 triệu kia gồm những mệnh giá gì thì lại bảo không nhớ? Rồi khi khám xong tại bệnh viên Đa khoa thành phố Cần Thơ, ngay cả trong thẻ ATM của ông cũng không còn một đồng để thanh toán. Có ai lại sơ sài đến như vậy không??? Đó lại là một mâu thuẫn nữa trong những câu trả lời của ông.
Về nội dung ông nói với lực lượng Công an và báo chí là mình bị bệnh tim mãn tính vậy sao khi đi công tác tại Cần Thơ, trong hành lý mang theo của ông Việt lại không hề có một viên thuốc trợ tim mà lại có giấy biên nhận cầm đồ???
Thêm nữa, khi lên bệnh viện Chợ Rẫy, ông Việt nói rằng mình bị gãy tay rồi mang băng màu trắng nhưng khi xuất hiện trên báo Vietnamnet, tay ông lại hoạt động như không hề bị gì. Liệu có bệnh nhân nào có thể nhanh khỏi và chịu đau giỏi như ông Việt :) ???
Thứ ba, xin bàn về ông “xe ôm” chở ông Việt đi “tác nghiệp” tại Cần Thơ trong ngày 09/11/2018. Người này tên Phan Trung Tính, sinh năm 1975, từng có 01 tiền án về tội mua bán trái phép chất ma túy. Tại thời điểm Công an kiểm tra, trên người Tính có tàng trữ trái phép chất ma túy, sử dụng xe mô tô không rõ nguồn gốc.
Thật nực cười là đến ngày 14/11/2018, trả lời với Báo Pháp luật Việt Nam, ông này nói rằng “hút cần sa nhiều năm để chữa bệnh viêm xoang”!!! Tuy trình bày là gia đình thuộc diện hoàn cảnh, không có nghề nghiệp ổn định nhưng ông lại đánh đường từ Cần Thơ lên Bệnh viện Chợ Rẫy để “thăm” ông Việt trong khi hai người khai nhận không hề quen biết. Đúng là một tình bạn “phi thường” sinh ra từ khói thuốc cần sa!!!
Viện dẫn một số lý do trên đây thôi cũng đủ để khẳng định rằng, cái gọi là “Đơn xin cầu cứu” của ông Đặng Quốc Việt lan truyền trên mạng xã hội hoàn toàn là những thông tin bịa đặt và vô căn cứ. Tôi rất mong cơ quan chức năng thành phố Cần Thơ vào cuộc sớm nhất để xử lý kịp thời hành vi của ông Việt, yêu cầu ông này đính chính lại thông tin và có những phát ngôn, lời xin lỗi chân thành nhất tới các cá nhân và tổ chức đã bị ông này vu khống trong những ngày qua. Kính mong các quý cơ quan báo, đài kịp thời thông tin khách quan nhất vụ việc để người dân, cộng đồng mạng có cái nhìn đúng về bản chất của vụ việc, tránh bị các đối tượng xấu lợi dụng tuyên truyền, xuyên tạc, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân.
Đối với ông Đặng Quốc Việt, xin thưa với ông rằng, để nổi tiếng có thể bằng nhiều cách nhưng ông hãy nhớ đừng muốn người đời biết đến bằng những câu chuyện hèn hạ như thế này. Luật pháp không phải là trò đùa và lực lượng Công an cũng không phải là lực lượng để các ông thích nói sao thì nói. Cũng đừng lợi dụng tinh thần "nghĩa hiệp" của những người chơi facebook để PR cho bản thân.
Thiết nghĩ Hội Điện ảnh Việt Nam, Hội Điện ảnh Tp.Hồ Chí Minh nên xem xét lại tư cách của một hội viên như thế này. Trường Đại học Sân khấu Điện ảnh TP. Hồ Chí Minh nên cân nhắc lại việc có nên tiếp tục cho một giảng viên sử dụng ma túy đứng lớp nữa hay không? Liệu các em sinh viên có thể chấp nhận được một người thầy có tư cách đạo đức như vậy???
Hai Quê