Thứ Tư, 20 tháng 5, 2020

GIAI THOẠI TẠ ĐÌNH ĐỀ

Tạ Đình Đề là nhân vật nổi tiếng của Việt Nam. Có thể nói tên tuổi và con người ông Tạ Đình Đề từ lâu đã là huyền thoại, hầu như ít nhiều ai cũng từng một lần nghe kể. Trong số đó, hấp dẫn và thú vị nhất có lẽ là chuyện ông được CIA cử đi ám sát Bác Hồ, nhưng được Bác cảm hóa rồi trở thành cận vệ cho Bác.
GIAI THOẠI TẠ ĐÌNH ĐỀ
Chuyện kể rằng hôm ấy, Bác đã ngồi vào bàn ăn cơm nhưng chưa dùng vội mà quay sang nói với đồng chí bảo vệ thật to rằng cho Bác xin thêm đôi đũa và cái bát, vì hôm nay Bác có khách. Dù ngạc nhiên nhưng đồng chí bảo vệ vẫn mang bát đũa ra đặt lên bàn, đoạn hỏi:
- Thưa Bác, sao khách vẫn chưa đến à?
Bác điềm nhiên trả lời:
- Vị khách đã đến lâu rồi nhưng các chú không biết để tiếp đón đấy thôi.
Rồi Bác hướng mắt về phía buồng ngủ nói to:
- Xin mời chú Tạ Đình Đề xuống xơi cơm với Bác!
….không có tiếng trả lời….
- Bác và cả nhà đang chờ chú xuống dùng cơm nhưng chú lại phi thân sang mái phòng khách rồi?
Bỗng nhanh như chớp, một người từ tầng hai nhảy xuống đất, lách nhanh vào phòng ăn và đứng ngay trước mặt Bác. Các chiến sĩ bảo vệ rút súng thủ thế, sẵn sàng đối phó để bảo vệ Bác nhưng Bác khoát tay rồi mỉm cười thân thiện với vị khách đặc biệt:
- Trông chú dạo này già dặn hơn trước nhiều, song có phần gầy và đen hơn lúc mới ra trường. Chắc chú vất vả lắm?
Nhìn ánh mắt nhân từ, bao dung của Bác, vị khách lễ phép đáp:
- Thưa Bác, trước hết cháu xin bày tỏ lòng khâm phục của cháu đối với Bác… Cháu xin hứa chấm dứt công việc của địch giao cho và xin phục tùng dưới sự điều hành, sai bảo của Bác.
Bác Hồ đặt hai tay lên hai vai của Tạ Đình Đề lay nhẹ, nói nhỏ:
- Bác hiểu. Bác tin vào sự chân thành của chú và đồng ý nhận chú làm việc giúp Bác.
Tạ Đình Đề rút trong người ra khẩu súng lục có gắn ống giảm thanh, rồi tháo những đầu đạn có sơn đỏ ra, cùng với chiếc ống nhòm, giấy tờ tùy thân giả và một tấm bản đồ vẽ nơi ở của Bác trao tất cả cho nhân viên bảo vệ. Chưa hết, ông móc trong kẽ răng một viên thuốc độc dành cho mình trong trường hợp bị bại lộ và đặt lên thành mâm cơm.
Từ một kẻ đi ám sát, Tạ Đình Đề trở thành người cận vệ trung thành của Bác Hồ. Một trường hợp đổi vai thật kỳ diệu trong lịch sử nước ta. Trong nhiệm vụ bảo vệ lãnh tụ Hồ Chí Minh, Tạ Đình Đề chứng tỏ tài năng xuất chúng của mình.
Có người kể lại : Vào một buổi tối văn công biểu diễn tại Nhà hát, Tạ Đình Đề đi bảo vệ Bác. Màn sân khấu từ từ mở, một nữ ca sĩ kiều diễm bước ra cúi chào các quý khách. Trong khi cúi chào, đôi mắt người ca sĩ này nhìn đăm đăm vào chỗ Bác Hồ ngồi. Cử chỉ ấy không tránh khỏi ánh mắt theo dõi của Tạ Đình Đề. Tự nhiên, ông đưa tay vào túi rút súng lên đạn. Cũng rất bất ngờ, ông bật đứng dậy, chĩa súng bắn vào nữ diễn viên kiều diễm kia. Ả gục xuống ngay trên sân khấu. Cuộc biểu diễn tạm dừng. Khi tiến hành khám nghiệm tử thi, người ta phát hiện một cục thạch anh và một khẩu súng nhỏ xíu được dấu trong người ả. Đây là một điệp viên được bọn địch cử vào để ám sát Bác Hồ.
Hay một lần ở nước ngoài, một "vị khách" mời Bác Hồ thuốc lá. Ông Tạ Đình Đề đứng bảo vệ Bác liền rút súng lục bắn một phát “đoàng“ trúng ngay điếu thuốc. Chẳng là ông Đề biết người ta đã tẩm thuốc độc vào điếu thuốc lá nên đã kịp xử lý.
Có câu thơ Bút Tre về Tạ Đình Đề như sau :
"Hoan hô đồng chí Võ Nguyên,
Giáp ta thắng trận Điện Biên trở về;
Hoan hô anh Tạ Đình Đề
Trước là mật thám nay về với ta“.
Tạ Đình Đề cũng là người khảng khái theo kiểu “giữa đường thấy chuyện bất bình chẳng tha”. Trong thời gian kháng chiến, con đường từ Diêm Điền đi Nga Sơn, Rừng Thông, Cầu Bố có nhiều tên buôn gian bán lậu. Trong số đó có tên cầm đầu khét tiếng gian ác, coi trời bằng vung. Một hôm, tại quán ăn ở gần Cầu Bố xuất hiện một vị khách người nhỏ nhắn, mặc chiếc áo bông xanh bộ đội phát cho cấp đại đội trở lên bước vào. Người khách kéo ghế ngồi trong một góc xa. Ông gọi ly cà phê, rút điếu thuốc châm lửa hút, rồi ném bao thuốc lên mặt bàn. Trước mặt ông là một người cao to như con gấu ngựa đang ôm một cô gái hơ hớ ngồi chạng háng trên đùi. Cả hai lắc la lắc lư trước chiếc bàn bày la liệt ngồn ngộn thức ăn..
Nét mày vị khách hơi nhíu lại nhưng ông vẫn im lặng quan sát. Điếu thuốc lá nhiều lần lóe sáng trên môi. Con gấu ngựa kia gườm gườm nhìn vị khách lạ, rồi tự dưng hắn đẩy cô gái trẻ ra một bên, quát tháo ầm ĩ đòi hành hung chủ quán. Người khách lạ dường như không chịu được cảnh ngang trái đó, đứng bật dậy.
Tên lục lâm kia nhanh tay rút ra khẩu súng Van-te, lăm lăm chĩa về phía người khách nhỏ bé.
Bỗng hắn sững sốt. Một cặp mắt sáng đang bắn về hắn những tia nhìn giận dữ. Tấm áo bông bộ đội phanh ra. Hai bàn tay đặt lên hai khẩu Côn “ngựa bay“ dắt sẵn nơi cạp quần từ bao giờ.
Chưa kịp động thủ, ánh mắt vằn vện của gã lục lâm sững lại, mặt cắt không còn hột máu, hắn thả rơi khẩu súng, cúi đầu chắp tay vái như tế sao:
- Em… Em… có mắt như mù! Khấu đầu xin đại ca tha tội chết!
May cho gã đã sớm nhận ra người khách nhỏ bé kia là Tạ Đình Đề, một con người huyền thoại không xa lạ gì với người vùng này.
Tạ Đình Đề từ từ cài lại khuy áo, cất lời:
- Trong khi bà con đang gian khổ kháng chiến, các chiến sĩ hy sinh ngoài mặt trận, mà mày nỡ ngồi đây đú đởn, ăn uống, gái gú thế này hả. Tao có thể thay mặt nhân dân xử tử mày. Nhưng, lần này thì tao tha cho cái mạng của mày! Nghe chưa!
Gã lục lâm cúi người định vồ lấy khẩu súng trước mặt thì bàn chân của Tạ Đình Đề đã chặn lấy. Ông thong thả nhặt khẩu súng, rút băng đạn lẳng vèo xuống chiếc ao cạnh đó. Ông quát rất to: Cút ngay!
Một cú đá tung ra, con gấu ngựa bị bật văng ra cửa. Cả vùng Cầu Bố, Rừng Thông ầm ĩ chuyện Tạ Đình Đề đá một phát, tên lục lâm thảo khấu buôn lậu bị bắn phắt ra đường, nằm không nhúc nhích cựa quậy. Từ đó, người dân vùng Cầu Bố, Rừng Thông không còn thấy mặt mũi tên buôn lậu khét tiếng ấy đâu nữa./.
-st-