Gần đến ngày 30/4 trên một vài diễn đàn,
bloger, tài khoản mạng xã hội lại xuất hiện một số bài viết nhận định, kêu gọi
xuống đường làm cách mạng dân chủ cho Việt Nam. Họ làm được gì hay muốn “Mùa
xuân Ả rập” lại xảy ra trên mảnh đất bình yên này.
Ảnh minh họa. |
Nhắc để mọi người nhớ và liên tưởng điều
gì đã xảy ra!
Xuất phát từ sự việc một người đàn ông bán
hàng rong trên đường phố ở Tunisia bị cảnh sát bắt giữ xe, sau đó anh ta đã tự
thiêu để phản đối. Thực hư, đúng sai chưa rõ nhưng trên mạng xã hội xuất hiện lời
kêu gọi biểu tình và hình thành trào lưu xuống đường dưới cái tên chống độc
tài, đòi tự do dân chủ. Ban đầu diễn ra ở Tunisia sau đó lan ra các nước Trung Đông,
Bắc Phi. Phong trào trở thành hiệu ứng dây chuyền xuống đường biểu tình của người
dân thiếu thông tin khách quan ở các quốc gia này. “Mùa xuân Ả rập” lan đến đâu thì khẩu hiệu đấu tranh đòi dân chủ, nhân
quyền, lạm dụng quyền lực, chống tham nhũng lại được các thế lực thù địch, lực
lượng đối nghịch triệt để lợi dụng để nêu cao như một ngọn cờ nhằm tập hợp lực
lượng. Âm mưu, thủ đoạn này thực tế đã diễn ra ở Ai cập, Yemen, Libya, Syria… Nhưng
khi các cuộc “cách mạng” được gọi là
thành công thì dân chủ, nhân quyền giảm sút, tham nhũng tràn lan, lạm dụng quyền
lực như là công cụ giúp các phe phái chính trị thanh toán triệt hạ lẫn nhau. Đất
nước bùng phát nội chiến, tiếng súng bom đạn không còn xa lạ hàng ngày với cuộc
sống của hàng triệu người. Cuộc sống của người dân ngày càng cùng cực, hàng
đoàn người đã phải tìm đường di tản sang các nước Châu Âu lánh nạn và mưu sinh.
Đất nước Libi được xếp vào nước có mức sống cao, thu nhập bình quân đầu người
là 16.640 USD. Hay như Syria thu nhập 4.600 USD thì đến nay sinh mạng hàng vạn
con người vẫn nơm nớp trong chiến tranh, bỏ quê hương đi tìm chốn yên bình. Đó
chỉ là vài ví dụ. Bên cạnh đó với cuộc chiến chống khủng bố được viện ra để gán
cho những nước này chế tạo, sở hữu vũ khí hóa học, vũ khí hạt nhân nên các nước
lớn đã can thiệp bằng các cuộc chiến tranh lật đổ chính phủ hiện thời. Mục tiêu
chủ yếu nhằm vào tiêu diệt lãnh tụ cao nhất, thủ tiêu quyền lực hợp pháp của nhà
nước không đi theo quỹ đạo các thế lực thù địch nước lớn.
Việt Nam từ những năm 90 thế kỷ trước đến
nay, xuất hiện nhiều âm mưu nhằm vào đánh đổ vai trò lãnh đạo của Đảng cộng sản.
Tuy nhiên mọi âm mưu và hành động của chúng đã bị thất bại hoàn toàn. Không phải
chúng không đủ lực để làm nhưng cái chính là Đảng, Nhà nước Việt Nam có chính
nghĩa, có đủ kinh nghiệm để vô hiệu hóa các cuộc cách mạng sắc màu như chúng đã
làm ở nhiều nước. Quan trong nhất là nhân dân Việt Nam đã chịu đựng quá nhiều
đau khổ trong hàng chục năm chiến tranh không bao giờ muốn sự xáo trộn với cuộc
sống hiện tại đã có được. Một ngày được yên bình là một ngày có hạnh phúc, có
điều kiện xây dựng cuộc sống ngày càng giàu mạnh thêm. Những năm qua ở một số địa
phương, những nhóm chống đối chính trị đã lợi dụng một số sơ hở, yếu kém của
các cấp chính quyền, lợi dụng tình hình từ bên ngoài để kích động biểu tình, gây
rối hòng làm bất ổn về chính trị, xã hội. Nhưng tất những vụ việc đó đã được ngăn chặn trong thời gian ngắn, thế lực bên ngoài không thể lợi dụng để làm “cách mạng sắc màu”, “cách mạng đường phố” như kiểu “Mùa xuân Ả rập”.
Thành tựu hôm nay và tương lai mai sau sẽ
vẫn là như vậy khi có một chính đảng, một nhà nước vì quyền lợi của cả dân tộc
mà bảo vệ thành quả đã giành được. Bao nhiêu năm chiến tranh với binh hùng tướng
mạnh, vũ khí tận răng không khuất phục được Việt Nam. Chắc chắn chúng sẽ không
bao giờ làm được gì. Truyền thống yêu nước của dân tộc này không bao giờ thay đổi./.
NGUYỄN PHƯỚC YÊN