Quang cảnh sang trọng của khách sạn Cửu
Long ở đầu đường Đồng Khởi ngày nay chính là phiên bản của rạp xinê Majestic
cách đây hơn nửa thế kỷ, nơi đã ghi lại chiến công vang dội của 4 cô gái cảm tử
Sài Gòn thuộc trung đội Minh Khai, Quyết tử quân Sài Gòn - Chợ Lớn. Trong trận
tập kích vô cùng táo bạo tại đây ngày 10/6/1948, 50 sĩ quan Pháp chết và bị
thương trong đó có 2 quan năm và tên mật thám Albert.
Nữ cảm tử quân Nguyễn Thị Kim Dung thời trẻ. |
Thời đó, rạp chiếu bóng này sang trọng vào
bậc nhất Sài Gòn, có máy điều hòa nhiệt độ và được canh gác rất nghiêm ngặt bởi
rạp chủ yếu dành cho sĩ quan và thủy binh Pháp. Bọn này là đối tượng tác chiến
số một của biệt động thành vì diệt “sinh lực cao cấp” của thực dân Pháp ngay tại
nội thành Sài Gòn sẽ làm rung động quân địch và cổ vũ tinh thần chiến đấu của
quân dân ta.
Nhiệm vụ quan trọng đó, Ban công tác thành
giao cho trung đội Minh Khai thực hiện, trực tiếp là 4 chiến sĩ: Bùi Thị Huệ,
Hoàng Thị Thanh, Nguyễn Thị Kim Dung, Mạc Thị Lan (Huệ nhỏ). Trong số này Huệ lớn tuổi nhất
(27 tuổi), Dung nhỏ nhất (15 tuổi). Cách thức tấn công: dùng lựu đạn đánh trực
tiếp.
Được cơ sở mật báo tối thứ 5 (10/6/1948) rạp
Majestic chiếu phim “Vĩnh biệt người yêu”
cho bọn Pháp coi, trung đội Minh Khai quyết định hành động theo kế hoạch đã được
cấp trên chấp nhận.
Vé đã mua sẵn, chính trị viên (Huệ lớn) bí
mật trao cho các chiến đấu viên tại một tiệm may đường Võ Thị Sáu. Tới giờ, bốn
chị y trang lộng lẫy, thơm ngát nước hoa, ngồi trên xe tay từ các hướng tới
Majestic “xem phim”. Huệ “nhỏ” không trực tiếp đánh chỉ làm nhiệm vụ cảnh giới.
Cô dắt theo một bé trai 10 tuổi để đánh lạc sự chú ý của lính gác.
Bốn cô gái lịch lãm lần lượt vào rạp,
không quên mời lính ăn kẹo và mở bóp đầm cho chúng kiểm tra. Chúng có biết đâu
những quả lựu đạn bé xíu nằm ngay ở dưới đáy bóp mà các nữ chiến sĩ đã khéo léo
nắm chặt khi nâng lên ngay mặt chúng kèm theo nụ cười tình tứ xã giao. Dung và
Huệ đi bên phải, Lan và Thanh đi bên trái ung dung vào đúng chỗ ngồi ghi trên
vé. Những hàng ghế hạng sang phía sau, các sĩ quan và thủy binh Pháp đã yên vị.
Ba cô lấy lựu đạn sẵn sàng rút chốt.
Đèn tắt, cuốn phim phụ trình chiếu trên
màn ảnh vừa ngừng, không gian mờ tối. Đã tới giờ qui định, khi màn ảnh vừa chuyển
sang phim chính, Kim Dung tung ngay quả lựu đạn vào quân Pháp ở phía sau. Tiếng
nổ kinh hoàng chưa dứt thì tiếp liền hai quả của Thanh và Lan là rạp phim rung
lên. Trong màn khói mù mịt và tiếng kêu la náo lọan, các cô gái lấy khăn tẩm sẵn
nước hoa lau tay rồi chùi lên tóc xóa ngay mùi tanh của gang lựu đạn rồi nhập
vào đám người đang hỗn loạn.
Nhân lúc lộn xộn, Thanh làm bộ sợ hãi bám
vào một phụ nữ thoát ra ngoài và gọi xích lô về nhà. Huệ nhỏ bị miếng lựu đạn
trúng gần mắt cá chân giả vờ kêu khóc và lôi em bé ra khỏi rạp, bọn cảnh sát
không nghi ngờ gì. Kim Dung ra đến sát cửa thì cánh cửa sắt phía ngoài đóng chặt
lại, Huệ cũng bị kẹt trong rạp. Cảnh sát được huy động đến bao vây chặt và mở
cuộc điều tra tại chỗ. Trước lúc đi chiến đấu, các cô đã giao ước với nhau là
sau khi vụ nổ xảy ra thì không ai được nhìn nhau.
Sau khi xe cứu thương chở hết những người
bị thương vong vào các bệnh viện Grall (nay là Nhi đồng 2), Chợ Rẫy, địch buộc
mọi người ngồi đúng vào chỗ của mình trên vé và bắt đầu xét hỏi từng người. Kim
Dung nhanh trí lượm được một chiếc vé đổi ngay chỗ ngồi phía sau chỗ quả lựu đạn
nổ. Chúng xét hỏi vài câu không thấy gì nghi vấn nên cho cô ra về. Huệ ngay thật
ngồi lại chỗ cũ bị bắt tại trận cùng mấy người bị tình nghi đưa về bót Catinat.
Do có kẻ khai báo (có thể người chở xích
lô đưa Thanh về nhà hôm đó là mật thám), ít lâu sau, số chị em trong đội nữ
Minh Khai lần lượt bị địch “bắt nguội”. Qua nhiều lần tra tấn cực hình tại bót
Catinat, các cô vẫn giữ được khí tiết. Chúng giải các cô sang Khám Lớn - Sài
Gòn để chờ ngày đưa ra tòa xét xử.
Sau nhiều lần lấy cung, tháng 6/1949 địch
đưa vụ Majestic ra xử và kết án:
* Bùi Thị Huệ - tử hình.
* Nguyễn Thị Đào 20 năm tù khổ sai (Đào
không đánh trận này nhưng Thanh còn có tên là Đào nên chúng bắt nhầm).
* Nguyễn Thị Kim Dung 10 năm tù khổ sai.
Các can phạm đều chống án, địch cũng chống
án vì cho xử như thế là quá nhẹ đối với các phần tử Việt Minh vô cùng nguy hiểm
đã gây thiệt hại trầm trọng cho quân đội Pháp quốc.
Ở Sài Gòn dậy lên một làn sóng phản đối
Tòa án Pháp xử ba phụ nữ Việt Nam quá nặng, trong đó Kim Dung còn tuổi vị thành
niên. Ủy ban kháng chiến hành chánh Sài Gòn - Chợ Lớn và Trung tướng Nguyễn
Bình gửi lời khen ngợi và tuyên dương công trạng Trung đội Minh Khai.
Sau một năm biệt giam trong Khám Lớn, ba
cô được giảm án, nghĩa là không có ai bị án tử hình.
Dù có tuổi, nhưng bà Dung vẫn giữ được nhan sắc một thời. |
Trận đánh làm nức lòng người dân Sài Gòn
yêu nước và gây chấn động mạnh trong quân Pháp. Và dư vang của nó còn đi qua
nhiều thế hệ. Bốn cô gái cảm tử năm xưa, người trở về đời thường, người trở
thành giảng viên đại học Kim (cô Kim Dung), người trở thành dược sĩ cao cấp (cô
Thanh)... Nay các cô đã về hưu và trở thành bà nội, bà ngọai nhưng trận
Majestic vẫn ngời lên trong tâm tưởng như một dấu son lịch sử kháng chiến của
Sài Gòn - Chợ Lớn anh hùng!
Thu Lê